Chào bạn, tôi là Hồ Thanh Hiền, thường được biết đến với biệt danh Hiền Tâm Lý.
Tôi học chuyên ngành Tâm lý học Lâm sàng, là người sáng lập blog và kênh youtube Hiền Tâm Lý, đồng thời cũng có kênh youtube du lịch trải nghiệm tự túc Hien’s Liberty
Nếu bạn muốn kết nối, có thể viết cho tôi qua email: hientamly.com@gmail.com hoặc kết nối qua facebook Hiền Tâm Lý
Tôi từng học tại Trường Đại học Tài chính Kinh tế Vân Nam (Trung Quốc), rồi trở về Việt Nam để tiếp tục theo đuổi niềm đam mê Tâm lý học Lâm sàng tại Trường Đại học KHXH&NV – ĐHQG Hà Nội.
Trong quá trình học tập và thực hành, tôi đặc biệt quan tâm đến sức khỏe tinh thần của phụ nữ trưởng thành, nhất là những trải nghiệm liên quan đến sang chấn tâm lý, xâm hại tình dục, rối loạn lưỡng cực,… Hướng tiếp cận mà tôi theo đuổi tập trung vào việc đồng hành, củng cố cảm giác an toàn và khơi gợi lại nội lực cảm xúc.
Hiện tại, tôi đang phát triển những chương trình hỗ trợ tâm lý cá nhân hóa và chia sẻ ra cộng đồng, để ai cũng có thể đọc, hiểu và tự rèn luyện cho chính mình.
Tôi tin rằng mỗi người đều xứng đáng được hạnh phúc. Và để chạm đến hạnh phúc bền vững, hành trình luôn bắt đầu từ việc thấu hiểu chính mình – những cảm xúc, suy nghĩ, và động lực sâu thẳm bên trong. Từ việc hiểu mình, chúng ta sẽ dần học cách hiểu người, xây dựng những mối quan hệ tích cực và sống một cuộc đời tự do, trọn vẹn hơn.
Với nền tảng kiến thức từ tâm lý học và sự thấu cảm từ những trải nghiệm thực tế, tôi không ngại cùng bạn đối diện với những tổn thương sâu sắc nhất – những nỗi đau mà đôi khi chính chúng ta cũng khó có thể gọi tên.
✨ Và để bạn hiểu rõ hơn về con đường mà tôi đã đi, cũng như định hướng mà tôi đang theo đuổi, tôi xin chia sẻ đôi chút về bản thân. Đây không chỉ là thông tin cá nhân, mà còn là những những lựa chọn đã đưa tôi đến với tâm lý học và thôi thúc tôi xây dựng Hiền Tâm Lý như ngày hôm nay.
Vì sao tôi đến với tâm lý học
Khi nhìn lại xuyên suốt cuộc đời mình, tôi nhận ra con đường đến với tâm lý học trong tôi chưa bao giờ có sự do dự. Những ký ức về sách, về gia đình, về những gương mặt thân quen đã khiến lựa chọn này trở nên hiển nhiên, tựa như một hạt giống đã được gieo từ rất lâu.
Một trong những điều nhận ra sớm nhất ở bản thân, đó là khả năng lắng nghe và trò chuyện. Tôi có thể ngồi hàng giờ nghe người khác kể chuyện, không hối thúc, không phán xét, chỉ đơn giản là hiện diện.
Và thật lạ, trong khoảng lặng ấy cả hai đều thấy nhẹ nhõm. Lắng nghe không chỉ giúp hiểu thêm về người khác, mà còn dạy tôi hiểu chính mình, học cách kiên nhẫn, và học cách nhìn sự việc từ nhiều chiều.
Con đường tâm lý học cũng chính là hành trình học tập suốt đời. Mỗi lý thuyết, mỗi mô hình trị liệu, mỗi ca lâm sàng như một cánh cửa mới mở ra, giúp hiểu sâu hơn về con người. Trước mênh mông tri thức ấy, cảm giác hoang mang là điều khó tránh, nhất là khi phải đối diện với những tài liệu học thuật khô khan, đầy thuật ngữ xa lạ.
Thế nhưng, thay vì lùi bước, chính trải nghiệm đó lại khơi lên một niềm hứng thú. Mỗi lần vượt qua một khái niệm khó, cảm giác như vừa đi thêm một đoạn đường, vừa trưởng thành hơn trong chính hành trình này.
Và hơn hết, tôi không muốn những gì mình học được chỉ nằm lại trong sách vở hay trong một phòng trị liệu kín. Hành trình viết blog và làm video với mong muốn mang tâm lý học đến gần hơn với đời sống, để ngôn ngữ chuyên ngành trở nên dễ hiểu, thuần Việt và thân thuộc.

Tôi hiểu rằng sức lực của mình có hạn, không thể ở bên từng người để lắng nghe và đồng hành. Nhưng thông qua những chia sẻ cộng đồng này, kiến thức có thể đến được với nhiều người hơn, trở thành một nguồn lực chung.
Mong rằng mỗi người, khi tìm thấy điều gì hữu ích ở đây, sẽ tiếp tục lan tỏa nó cho những người khác, như một nhịp cầu để hiểu, để nâng đỡ, và để cùng nhau hướng đến một cuộc sống an toàn, hạnh phúc và tự do.
✨ Và tôi muốn qua đây, chia sẻ những câu chuyện nhỏ giản dị nhưng lại gieo vào tôi hạt mầm của sự thấu cảm, và cũng là lý do khiến tôi chọn bước đi trên con đường tâm lý học.
Mùa hè và “Thiên đường sách”
Tôi sinh ra và lớn lên ở miền núi phía Bắc và quê lại ở miền Trung. Nhờ khoảng cách xa xôi nên mỗi dịp hè, bố mẹ lại cho xuống Hà Nội chơi sau đó sẽ về quê thăm ông bà.
Hà Nội khi ấy có nhiều điều mới lạ, nhưng sự háo hức nhất là khoảng thời gian đi hiệu sách Tràng Tiền – “thiên đường nhỏ” của riêng mình. Mỗi lần bước vào, như thể một thế giới khác mở ra. Trở thành một “thủ tục” đầy mong chờ mỗi mùa hè. Đến tận bây giờ, trước khi chuyển nhà đi, bố mẹ phải nhắc tôi dọn bớt sách của mình vì đã quá nhiều.
Có một cuốn đặc biệt đã theo tôi đến tận bây giờ: Đưa con trở lại thiên đường của tác giả Lê Thị Phương Nga, đồng thời là người mẹ có con bị bệnh tự kỷ.
Ghi chú từ hơn 15 năm trước
Tôi vẫn còn giữ quyển sách và thấy khá thú vị về những dòng mình từng viết trong cuốn sách ấy, cách đây đã hơn 15 năm:

Giờ nhìn lại, tôi nhận ra chính những dòng chữ non nớt đó như khẳng định niềm tin: tình yêu thương và sự kiên trì có thể làm thay đổi số phận một con người.
Nền tảng từ tình yêu thương gia đình
May mắn lớn lên trong gia đình luôn đầy ắp tình yêu thương: bố mẹ kỷ luật nhưng vô cùng ấm áp. Nhờ vậy, bản thân chưa bao giờ thấy mâu thuẫn giữa những gì mình đọc trong sách, những gì mình tin và thực tại tôi sống.
Tình yêu ấy nuôi dưỡng tôi chọn sự dịu dàng, mềm mại, và lấy yêu thương làm điểm tựa. Từ gia đình, tôi còn học được một quan điểm sống quan trọng: đừng coi nhẹ những cảm xúc tích cực.

Tất nhiên, khi trưởng thành, ai trong chúng ta cũng sẽ có lúc mắc sai lầm, có những cách ứng xử chưa đúng, những tổn thương không thể né tránh đôi khi để lại cảm giác xấu hổ cho chính mình.
Nhưng hơn ai hết, chính từ những vấp ngã đó, nếu biết điều chỉnh và chuyển hóa, ta lại có cơ hội trưởng thành và mạnh mẽ hơn. Bạn và tôi đều không ngoại lệ.
Nhiều người mãi cuốn theo drama, tìm kiếm hưng phấn nhất thời mà không nhận ra nó đang âm thầm bào mòn não bộ.
Giống như trồng hai cái cây: nếu chỉ chăm cái cây ốm yếu và bỏ mặc cái cây khỏe mạnh, đến một lúc nào đó, cả hai đều có thể mất đi.
Cuộc sống cũng vậy, nếu chỉ nuôi dưỡng tiêu cực, phần tích cực sẽ dần bị bỏ rơi. Nhìn vào những điều tốt đẹp quanh mình, đó mới là nguồn lực bền vững để sống an toàn, hạnh phúc.
Ký ức về một người bạn không thân
Trong tuổi thơ, tôi còn nhớ một người bạn cùng tên, chúng tôi không hề có một mối quan hệ thân thiết hay gắn bó nào. Khi ấy, tôi chỉ nghĩ bạn hơi khác một chút so với mọi người. Da bạn rất trắng, nụ cười ngây ngô, và tôi thường gặp bạn trong những ngày nắng đẹp. Có lẽ chỉ những ngày đẹp trời bạn mới ra khỏi nhà.
Mỗi lần gặp, tôi lại hỏi: “Hiền đi đâu đấy?” và lần nào bạn cũng cười, chỉ tay ra chợ và nói: “Đi chợ.”, không rõ là “đi chợ” hay “đi chơi”, nhưng lần nào cũng cười với nhau, và rồi ai làm việc của người nấy.
Trong ký ức tuổi thơ, Hiền chỉ đơn giản là một cô gái bình thường, khác chúng tôi đôi chút. Nhưng khi trưởng thành, vào những ngày nắng đẹp, gương mặt trắng trẻo cùng nụ cười ngây ngô ấy lại bất chợt hiện về thật rõ: khuôn mặt của một cô gái mang trong mình hội chứng down.
Dù bây giờ đã hiểu rõ, nhưng ký ức ấy mỗi lần trở về vẫn mang theo sự hồn nhiên và vui tươi, khiến lòng tôi ấm áp và biết ơn. Sự hồn nhiên của đứa trẻ năm nào có được chính là nhờ môi trường xung quanh: gia đình, hàng xóm chưa từng thể hiện sự khó chịu với bạn ấy, họ chỉ đơn giản mỉm cười và chào. Và tôi đã học từ chính họ, cách đối xử dịu dàng, tự nhiên như thế

Cách ứng xử giản dị ấy đã để lại những ký ức an lành, để mỗi khi nghĩ lại, ánh nắng của ngày xưa dường như vẫn còn rực rỡ, và nụ cười vẫn đang ở đó, ngây ngô nhưng đầy sức gợi. Chính ký ức ấy nhắc tôi rằng, mỗi người đều có một giá trị riêng, dù khác biệt đến đâu.
Vượt qua tổn thương – sống cuộc đời bạn muốn
Nếu bạn đang mệt mỏi và nghĩ rằng không ai có thể hiểu mình, hãy nhớ rằng bạn không đơn độc. Ở đây, bạn có thể bắt đầu bằng một câu chuyện nhỏ, một kiến thức gần gũi, để thấy rằng tâm lý học có thể trở thành người bạn đồng hành trong cuộc sống.
Tôi mong một xã hội mà mỗi người đều sống trong tình yêu thương, biết nuôi dưỡng những điều tích cực và an lành trong cuộc sống. Bởi chỉ khi trái tim rộng mở và biết trân trọng cái đẹp quanh mình, chúng ta mới có thể tạo nên một nguồn lực bền vững để cùng nhau sống hạnh phúc.
Tâm lý học là một “vũ khí” có sức ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc đời của người khác. Chính vì vậy, mỗi nhà tâm lý cần giữ vững cả trái tim và khối óc khi hành nghề, đồng thời bám sát bộ quy tắc đạo đức, để mọi sự hỗ trợ luôn được thực hiện trong sự an toàn và tôn trọng.
Tôi cũng muốn chia sẻ thật lòng: trong trị liệu và hỗ trợ tâm lý, luôn tồn tại yếu tố phù hợp hay không phù hợp. Người giỏi chưa chắc đã là người hợp với bạn, và cách tôi hỗ trợ chưa chắc đã phù hợp với tất cả mọi người.
Nhưng chúng ta có một cộng đồng rộng lớn những người làm công tác tâm lý, mong rằng bạn sẽ cho chính mình cơ hội để được lắng nghe, để được hỗ trợ chuyên nghiệp, để tìm ra người đồng hành phù hợp với hành trình của bạn.

Hơn cả một blog, hy vọng nơi đây sẽ là một cộng đồng, nơi bạn tìm thấy sự hỗ trợ, đồng cảm và cảm hứng để tiếp tục hành trình. Và trên hết, tôi tin rằng: hãy sống cuộc đời mà bạn mong muốn – nói được, làm được, và từng ngày gieo những điều tích cực cho chính mình cũng như cho người khác.
✨ Bạn có thể tìm thêm các bài viết liên quan tại blog Hiền Tâm Lý:
-
Vượt qua xâm hại – Nơi cùng bạn chạm vào những điều khó nói và từng bước vượt qua.
-
Rối loạn lưỡng cực – Hiểu đúng về căn nguyên, triệu chứng và những biến đổi thất thường của cảm xúc.
-
Tâm lý học đời sống – Hiểu tâm lý theo cách gần gũi, để sống thật hơn với cảm xúc và các mối quan hệ.
-
Tổn thương – Nhìn lại những vết đau bên trong và tìm cách kết nối lại với chính mình.
-
Hướng dẫn – Những gợi ý và bài tập hỗ trợ tâm lý nhẹ nhàng, dễ thực hành mỗi ngày.
Và nếu bạn đã đọc đến đây, có lẽ chính bạn cũng đang tìm một điểm tựa. Hy vọng nơi này có thể trở thành một phần trên hành trình ấy của bạn.
Mỗi chúng ta đều xứng đáng được hạnh phúc!